Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Canh cua đồng nấu lá mồng tơi

Sáng nay, Ba tui đi chợ sớm hơn mọi khi. Thiệt là may mắn, chị đồ hàng quen thuộc hay chèo hàng bông từ trong huyện ra chợ bán, bẵng đi một thời gian vắng bóng trên con sông cặp phố chợ, nay lại xuất hiện và vẫn không quên kiếm xâu cua đồng bán cho mối như tôi. Nhất định hôm nay, ba thằng Út sẽ rất vui khi được ăn lại tộ canh cua đồng nấu mồng tơi; hổm rày, ổng có thèm, tui cũng chỉ nấu đỡ mồng tơi với thịt heo băm nhuyễn. Bởi vì, rất hiếm lúc gặp được cua đồng giữa phố thị...


    Từ hồi chồng con Tư không chịu ở rể nữa, đứa con gái này phải theo về quê chồng lập nghiệp, hai ông bà già bỗng cảm thấy cô đơn. Thằng Út có công ăn việc làm ổn định, mua được nhà ngoài thị xã, nó hiếu thảo, thôi thì tui với ổng chìu con mà đứt ruột sang lại miếng đất, bỏ mấy cái đèn dầu nằm chỏng chơ trên bộ ván để về đây sống chung với nó. Đời sống khá giả và thoải mái, lâu dần rồi cũng quen khẩu vị thị thành. Nhưng chẳng hiểu vì sao, ổng cứ than thèm canh cua đồng nấu mồng tơi, khiến tui chợt bùi ngùi...

    ... Nhớ ngày trước, mảnh vườn sau nhà xanh nhất màu mồng tơi, mồng tơi leo giàn mịt kín và tươi non. Phần lớn vì kiếm thêm thu nhập, phần nữa vì cả nhà đều thích hương vị canh mồng tơi - đặc biệt là mồng tơi phải nấu với cua đồng, thỉnh thoảng cộng thêm trái mướp; cho nên giữa mảnh vườn đủ các loại rau màu, chỉ độc mồng tơi là nhiều hơn cả. Mỗi lần mấy cha con đi ruộng mà bắt được cua đồng, thể nào khi về đến nhà, thằng Ba mình mẩy sình bùn tức thì cắp cái rổ ra ngoài vườn hái lá mồng tơi. Thằng Hai hôm nào được nghỉ học, nó cặm cụi giúp tui rửa và gỡ gạch cua đồng đựng riêng trong cái chén nhỏ. Con Tư thì lễ mễ bưng cái nồi lưng lưng nước, để lúc má vừa giã hết cua đồng là liền có nước mưa mà lọc lấy nước cua đồng để nấu canh; xong nồi nước thì vội vàng rửa rổ mồng tơi, vừa rửa vừa để ý xem giàn mướp ngoài hè có trái nào ăn được chưa, đặng nấu canh chung cho thêm phần hấp dẫn.

    Tụi nhỏ đã chuẩn bị sẵn sàng hết, tui chỉ việc bắc nồi nước cua đồng lên bếp, trong lúc đợi nước sôi thì tranh thủ lặt lá mồng tơi và xắt nhỏ trái mướp. Thiệt ngộ, cái nước cua đen đục khi bắt lửa bỗng trở nên trong veo, váng thịt cua nổi lên từng lớp, rồi nước chuyển sang màu xanh lơ lơ khi cho rổ mồng tơi và mướp vào. Gạch cua phi riêng trong cái chảo nhỏ, đổ vào nồi canh cua đồng đang lựng khói... Thằng Út thính mũi, đang ở đâu đó quanh xóm chơi, vội vã về ngay lúc mấy anh chị nó dọn mâm. Sắp nhỏ tranh nhau múc váng cua đồng, gắp đũa rau mồng tơi kèm vài miếng mướp, ăn rồi toát cả mồ hôi. Tui với ổng nhìn nhau mà cười...

... Còn hôm nay, thằng Út đi công tác. Bên nồi canh cua đồng nấu mướp và mồng tơi, chỉ hai ông bà già ngồi nhớ lại chuyện ngày xưa...

BA QUÊ  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét